Gánh nghĩa sinh thành – Báo đáp thâm ân cao cả của mẹ cha
Vu Lan đã cận kề, khiến những người con thảo lại càng thổn thức nhớ về bổn phận của đạo làm con, tìm cách đền đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Nhưng báo hiếu thế nào để làm tròn tâm nguyện hiếu hạnh trong Mùa báo ân, đúng với tinh thần nhà Phật?

Đại dịch Covid-19 vừa qua đã lấy đi của cuộc sống chúng ta rất nhiều điều trân quý: Công việc, tiền bạc, tự do hay cao hơn là cả sinh mạng con người. "21.000" là con số bệnh nhân tử vong chỉ trong 06 tháng bùng dịch cuối năm 2021. Vậy là có đến hàng vạn người dịp Vu Lan năm nay chẳng thể cài lên ngực bông hoa đỏ thắm, có đến hàng nghìn ngôi nhà đã cạn ráo hết niềm vui, có những người đọc đến đây cũng chẳng biết nên khóc hay nên cười...

Theo thời gian, có thể những mất mát, đau thương do đại dịch gây ra sẽ lắng dần, nén lại trong tim những giọt nước mắt chảy ngược vào trong. Nhưng chỉ duy nhất một điều không bao giờ phai mờ trong tâm trí của mỗi chúng ta đó chính là "lòng hiếu kính". Bởi lẽ, hiếu kính với cha mẹ là một truyền thống rất tốt đẹp và lâu đời của dân tộc Việt Nam. Truyền thống đó từ xa xưa đã được giữ vững và trao truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác cho đến ngày nay. Gia đình dạy ta chữ hiếu ngay từ thuở lọt lòng bằng những câu hát ru ầu ơ bên cánh võng, xã hội nhắc nhở ta chữ hiếu bằng những câu ca dao, tục ngữ ngàn đời…

“Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.

Một lòng thờ mẹ kính cha,

Cho trọn chữ hiếu mới là đạo con”


Về việc báo hiếu, Phật giáo luôn đặt vấn đề báo đáp công sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ lên hàng đầu. 

Chữ hiếu cứ thế ngày càng in đậm trong tâm thức những người con Việt. Khi Đạo Phật du nhập vào Việt Nam, chữ hiếu lại càng được củng cố và phát huy đến một tầm cao mới. Bởi từ ngàn xưa, Đạo Phật đã được gọi là Đạo Hiếu. Hiếu, một chữ thôi, gần gũi nhưng sao cũng xa vời. Công ơn cha mẹ sánh bằng non biển, phận làm con biết sao cho vẹn tròn chữ hiếu, có chăng chỉ có thể đáp đền ân thâm trong muôn một.

“Con cầm chữ hiếu loay hoay,

Hiểu chưa kịp, sợ đến ngày trắng răng”

Hằng năm, cứ đến mùa Vu Lan, những người con thảo lại càng thổn thức nhớ về bổn phận của đạo làm con, tìm cách đền đáp công ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ. Đức Phật từng dạy rằng: Tất cả chúng sinh có một mối thâm ân khó đền đáp, đó là ân cha mẹ. Vậy bổn phận của người con Phật, chúng ta phải báo đáp như thế nào, để đúng với tinh thần nhà Phật? 

Theo tinh thần kinh Vu Lan: Đức Phật dạy phương pháp cứu mẹ cho ngài Mục Kiền Liên là phải nhờ vào sức mạnh tâm linh của chư Tăng trong ngày Tự tứ, điều đó đã nói lên sức mạnh của tập thể bao giờ cũng thù thắng hơn sức mạnh của cá nhân, dù cá nhân đó vĩ đại như thế nào thì một mình cũng không thể cứu mẫu thân được. Việc đức Mục Kiền Liên tìm phương pháp cứu mẹ thoát khỏi cảnh tam đồ chính là lòng “Hiếu đạo” - Một trong bốn phương thức báo hiếu của nhà Phật.

Như vậy, hiếu đạo có nghĩa là lòng chí thành, chí thiết của con cái đối với cha mẹ, tìm cách đưa ông bà, cha mẹ đến với Chánh pháp, cứu độ ông bà, cha mẹ và cửu huyền thất tổ ra khỏi ác đạo. Trong Kinh Bản sự và Kinh Hiếu tử, Đức Phật dạy: “Năng khai hóa kỳ thân, tài thị chân thực báo phụ mẫu ân”. Tức là, có thể mở mang giáo hóa cha mẹ của mình, mới là cách báo ơn chân thực cho cha mẹ. Đó cũng chính là thực hành hạnh hiếu đúng với tinh thần của Đạo Phật. 

Phương pháp thứ hai chính là “Hiếu dưỡng”. Chữ “dưỡng” có nghĩa là nuôi, chúng ta nuôi dưỡng cha mẹ đầy đủ về các mặt vật chất như: Cung cấp cơm ăn, áo mặc, thuốc thang… không thiếu thứ gì. Nhưng sự quan tâm, chăm sóc, nuôi dưỡng này phải xuất phát từ lòng từ hoan hỷ chứ không phải phát xuất từ ý tưởng xem việc nuôi dưỡng cha mẹ là phận sự phải làm, là điều bắt buộc vì phận làm con phải có trách nhiệm. Những ý tưởng như trên đều không đúng với Hiếu dưỡng của người con Phật.


Hiếu là trên trước, hiếu là tất cả, là mẹ của tất cả những công đức lành, mẹ của tất cả những phương pháp tu hành để thành Phật.

Thứ ba chính là “Hiếu hạnh”: Nghĩa là người con luôn luôn giữ mình trong mọi hành động, lời nói và ý tưởng, không bao giờ làm điều gì để người khác chê bai là đứa con hư hỏng, xấu xa. Những lời chê bai, chửi mắng, nói xấu nếu để đến tai cha mẹ thì điều đó sẽ làm cho cha mẹ buồn rầu trở thành những hành vi bất hiếu. Bởi vậy, những việc làm của chúng ta trong hiện tại nếu sống thích hợp, đem lại tiếng tốt cho cha mẹ thì đó sẽ là sự báo hiếu. Sự kính trọng, nể phục của người khác đối với cha mẹ mình đôi khi tùy thuộc vào hành vi, cử chỉ, nói năng, giao tiếp của những người con. Cho nên người con hiếu hạnh phải biết gieo những điều tốt đẹp với những người xung quanh để gây uy tín, tiếng thơm cho cha mẹ của mình.

Hiếu tâm” là phương thức sau cùng: Nghĩa là khi chúng ta vì hoàn cảnh hay một nguyên do nào đó mà phải sống xa quê hương, xa cách cha mẹ nhưng tâm tư của chúng ta vẫn luôn luôn hướng về cha mẹ, không khi nào quên những gì cha mẹ từng chỉ dạy khi còn ở gần. Những ý tưởng như vậy gọi là Hiếu tâm.

Đại dịch khiến chúng ta bàng hoàng nhận ra, chưa bao giờ ranh giới giữa sự sống và cái chết lại mong manh đến thế. Có những người mới hôm qua còn khỏe mạnh, còn được thấy mặt, được gọi tên thì hôm nay chỉ có thể đứng từ xa mà bái vọng. Muốn đến gần hơn nhìn khuôn mặt thân thương lần cuối nhưng mãi chỉ là ước muốn xa xôi. Có những người con đã tự nhủ, cố nốt tháng này thôi dành dụm thêm chút ít rồi về thăm cha mẹ. Nhưng rồi cái tự nhủ ấy chỉ để lại những nỗi xót xa. 

Tháng bảy mùa Vu Lan cận kề, chúng ta – những người con Phật hãy làm tất cả để hướng về cha mẹ, để hết lòng phụng dưỡng cha mẹ. Hãy kề cận cha mẹ nhiều nhất khi còn có thể. Hãy xoa nắn đôi bàn tay mẹ gân guốc. Hãy vỗ về đôi chân cha sạm chai. Hãy dành thời gian nấu những bữa cơm ngon, pha những ly sữa nóng dâng lên cha mẹ. Đó đã là “Hiếu dưỡng”. Nhà là nơi để về. Nhà là nơi cho ta trú chân trước mỗi sóng gió cuộc đời. Chẳng cần tìm cầu nơi nào xa xôi, ở nhà bình tâm và an yên thực hành chữ hiếu là ta đã phần nào đang bước trên con đường sáng, ngõ hầu đền đáp thâm ân của mẹ cha trong muôn một.

Hơn thế nữa, chúng ta hãy hướng dẫn cha mẹ cùng mình tu tập, siêng năng tinh tấn trên con đường giải thoát, đồng thời hồi hướng công đức mong cầu cửu huyền thất tổ sớm siêu sanh. Đó đã là “Hiếu đạo”. Nếu chúng ta không may mắn, không được ở cạnh cha mẹ lúc này thì hãy dành lòng thương nhớ, dành thời gian gọi về thăm hỏi mẹ cha. Đó cũng chính là “Hiếu tâm”. Và nếu chẳng may mùa Vu Lan năm nay, cha mẹ "không còn" bên cạnh ta nữa, thì hãy dành thời gian đến chùa để cầu siêu cho cha mẹ được vãng sanh cảnh giới an lành. 

Quý Phật tử, nhân dân có thể đăng ký tham dự Đại lễ Cầu siêu đồng bào tử nạn trong đại dịch Covid-19 do Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Huyện Đạ Huoai, Tỉnh Lâm Đồng tổ chức tại Chùa Đại Tùng Lâm Hoa Sen (Quốc lộ 20, thị trấn Đạ M'ri, Huyện Đạ Huoai, Tỉnh Lâm Đồng) từ 24-28/8/2022 tại đây: https://forms.gle/Pu6SXVVnDRvnaq9y9

Thông tin và chương trình Đại lễ Quý Phật tử, nhân dân vui lòng xem chi tiết tại link: https://daitunglamhoasen.vn/blog/phim-ve-chua-dai-tung-lam-hoa-sen-6/dang-ky-tham-du-dai-le-cau-sieu-cho-nguoi-than-da-khuat-tai-chua-dai-tung-lam-hoa-sen-118

Thời hạn dành cho Quý Phật tử, nhân dân đăng ký đến hết ngày 15/8/2022




trong Tin tức
Gánh nghĩa sinh thành – Báo đáp thâm ân cao cả của mẹ cha
Ban Lien Huu 11 tháng 8, 2022
Share this post
Tag
Lưu trữ
Vu Lan - Mùa của nhớ thương và hoài niệm
Mỗi độ Vu Lan về – mùa báo ân, báo hiếu của đạo làm con, những cánh hoa tâm lại bắt đầu đua nhau rộ nở. Vu Lan về làm thổn thức bao trái tim của người con Phật, bởi những ngày này tất cả chúng ta đều hướng tâm về hai đấng sinh thành dưỡng dục với những tình cảm chân thành, thắm thiết.